Tự ngẫm lại bản thân, còn quá trẻ, chưa có gì trong tay, cứ nghĩ tình yêu sẽ là thứ gì đó rất xa xỉ, huống chi là tình cảm từ người cùng giới. Bản thân bạn công cũng vậy, khi tương lai phía trước mù mịt, khi vừa chạm ngõ vào một trang mới của cuộc đời, thì rất nhiều những bối rối, hoang mang, lo sợ sẽ như sợi chỉ quấn chặt lấy thân thể, thì làm sao dám nắm tay người mình yêu để cùng chịu khổ? Người kia chịu được đi, bản thân cũng ko chắc chịu nổi
Đúng, đáng đời, ngày nay sủng thự ngược công mới là con đường đúng đắn.
Trả lờiXóaTự ngẫm lại bản thân, còn quá trẻ, chưa có gì trong tay, cứ nghĩ tình yêu sẽ là thứ gì đó rất xa xỉ, huống chi là tình cảm từ người cùng giới. Bản thân bạn công cũng vậy, khi tương lai phía trước mù mịt, khi vừa chạm ngõ vào một trang mới của cuộc đời, thì rất nhiều những bối rối, hoang mang, lo sợ sẽ như sợi chỉ quấn chặt lấy thân thể, thì làm sao dám nắm tay người mình yêu để cùng chịu khổ? Người kia chịu được đi, bản thân cũng ko chắc chịu nổi
Trả lờiXóaTự nhiên thấy trống rỗng quá
Trả lờiXóa... ko biết nói gì
Trả lờiXóaChốn thư viện không phải là nơi để bọn bây xx .-.
Trả lờiXóacâu cuối hay nhất cả truyện .-.có nên gọi là nghiệp quật không
Trả lờiXóa