[#15] Misdirected Heart



MẤT KIỂM SOÁT
.♊.
Vị bác sĩ dùng chiếc khăn tay, lau bớt đi mồ hôi trên trán rồi cẩn thận bước ra khỏi căn phòng. Ông đảo mắt nhìn từng gương mặt lo lắng của mọi thành viên trong gia đình. Chốc sau, ông hít một hơi thật sâu, lấy giọng thông báo.

[#14] Misdirected Heart


CHUYỆN GIA ĐÌNH RYOUTA
.♉.
Dừng ở trạm đổ xăng được khoảng năm phút, anh tiếp tục phóng xe đi tiếp. Bất chấp đèn đỏ, bất chấp giấy báo phạt vượt tốc độ. Nhìn vào cây kim chỉ vận tốc của xe, tôi có thể hình dung ra sự việc lần này nguy cấp đến thế nào.
"Buồn ngủ thì ngủ đi. Khi nào đến anh sẽ gọi em dậy."

[#13] Misdirected Heart


NGÀY DÀI
.♈.
Trong mơ màng, tôi nhận ra giọng nói của mẹ Yoko và anh trước cửa phòng. Vì tò mò nên tôi rón rén bước xuống giường, bước đến gần cửa, áp sát tai vào để lắng nghe. Cả buổi tối tôi cứ lo không biết nên viện lý do gì để biện minh cho những vết trầy xước trên người. Mà dù lý do là đánh nhau hay sơ ý bị thương đi chăng nữa. Thì chắc chắn mẹ Yoko vẫn sẽ lại hành xử giống như lúc bà chăm sóc tôi trong bệnh viện - Một tấc không đi, một ly không rời. 

[#12] Misdirected Heart


NÓNG VÀ LẠNH
.♓.
Chợp mắt được tầm mười phút, cảnh sát thông báo có người đến bảo lãnh cho Mio. Một người đàn ông tầm năm mươi tuổi chậm rãi bước vào. Tôi đã rất ngạc nhiên khi thời này vẫn còn có người quản gia chịu mặc bộ tuxedo truyền thống đi khắp nơi. Cốt cách của một gia đình quý tộc quả nhiên rất khác biệt. Ngoài sự kính cẩn, ánh mắt người quản gia dành Mio cũng vô cùng triều mến. Cách cô bạn nũng nịu với ông cũng vô cùng tự nhiên. Có lẽ ngoài người bố bận rộn với công việc thì ông quản gia đây chính là người trực tiếp nuôi dưỡng và dạy dỗ cô nên người.