KHI MỘT NGƯỜI KHÔNG TỒN TẠI
.♋.
Ánh sáng mặt trời xuyên qua cửa sổ nhẹ nhàng tràn vào, lấp đầy
cả căn phòng. Cảm giác không khí xung quanh đã dần ấm lên. Là do cơ thể của Yoko
đã quen với việc ngủ nướng hay là do tác dụng phụ của thuốc mà mãi đến tận hơn
chín giờ sáng tôi mới có thể tỉnh giấc.
Tôi lê người xuống giường, chậm chạp đi vào nhà vệ sinh, đánh
răng và rửa mặt. Mỗi lần nhìn vào gương tôi lại thở dài ngán ngẩm. Phần vì
không biết nên làm sao để hoàn thành nhiệm vụ con mèo kia giao phó. Phần còn
lại là cảm thấy ganh tỵ. Yoko dù là để mặt mộc thì vẫn đẹp không kém gì diễn
viên điện ảnh cả. Ngẫm lại mới thấy câu nói của người xưa vẫn thâm thúy cho đến
tận bây giờ. Hồng nhan thì bạc mệnh. Nhưng chết một cách oan ức như thế quả là
không đáng.